Chào mừng bạn đến với Weblog daoduythanh!

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

Chuyện truyền kỳ về bức tranh ''ngựa'' của Bùi Xuân Phái


 Bùi Xuân Phái thời kỳ vẽ bức chân dung Bùi Kỳ Anh, Hà Nội 1975




Đây là câu chuyện do chính họa sĩ Bùi Xuân Phái kể lại cho họa sĩ Quang Phòng. Chưa biết câu chuyện có tỉ lệ thực hư thế nào, chính xác đến đâu, nhưng chắc chắn đó là một trải nghiệm tình cảm vô cùng sâu sắc, độc đáo, và có phần "bi-hài, bí hiểm" của người họa sĩ tài ba.
... Năm 1974, người con trai cả của họa sĩ Bùi Xuân Phái, tên là Bùi Kỳ Anh, nhập ngũ.
Một lần, Bùi Kỳ Anh về phép, ông đã vẽ cho anh một bức chân dung, chỉnh tề trong bộ quân phục, để làm kỷ niệm...
Thời gian trôi đi.
Thế rồi, một hôm, có một người bạn của họa sĩ đến thăm ông. Ông ấy vừa có một đứa con trai hy sinh ngoài chiến trường. Thấy bức chân dung Bùi Kỳ Anh, người bạn dè dặt hỏi:
- Ông có thể tặng tôi bức tranh này được không? Tôi thích lắm! Tôi như được thấy lại thằng bé nhà tôi...
Hai người bạn im lặng trong giây lát.
- Ông là họa sĩ. Ông có thể vẽ một bức tranh khác.
Người bạn của họa sĩ nói tiếp.
- Ông bạn yêu mến của tôi ạ - Bùi Xuân Phái trả lời, đầy thương cảm - Tôi tặng ông đấy...
Thời gian lại trôi.
Anh lính Bùi Kỳ Anh xuất ngũ trở về.
Rồi anh đã mất trong một tai nạn giao thông. Cơ hội để vẽ cho Bùi Kỳ Anh một bức chân dung khác, đối với người cha, vĩnh viễn không còn nữa...
- Ông có thể tặng lại tôi bức chân dung được không? - Lần này, người hỏi là họa sĩ Bùi Xuân Phái - Cháu Kỳ Anh mất rồi, tôi không còn vẽ cháu được nữa.
Người bạn của họa sĩ vừa ngậm ngùi, vừa có ý chần chừ, như không nỡ rời xa bức tranh. Bùi Xuân Phái đành vỗ về:
- Ông bạn yên tâm. Tôi sẽ vẽ tặng ông một bức tranh khác. Được chưa nào?
- Thực lòng, tôi không muốn trả bức tranh cho ông đâu - Người bạn họa sĩ "thỏa thuận"- Nhưng, tình cảnh thế này, tôi cũng không biết làm thế nào... Thế ông vẽ tặng tôi bức tranh khác nhé.
... Trở về nhà, nỗi buồn mất con khiến họa sĩ Bùi Xuân Phái không thể có đủ tâm trí để vẽ "một bức tranh khác" nào đó, như ông đã hứa.
Thời ấy, người ta vẫn còn chuộng tranh "Nga", tranh "Tàu". Cái gì na ná như thế đều dễ được chấp nhận.
Thế là, người họa sĩ tài ba Bùi Xuân Phái đã đi đến một quyết định. Ông "phóng tác" một bức tranh "Ngựa" (Độc mã), theo kiểu Từ Bi Hồng, để "trả nợ".
Và quả nhiên, nó đã được người bạn của ông "chấp nhận"...
Thời gian lại tiếp tục trôi.
... Một lần, Bùi Xuân Phái đến thăm lại người bạn cũ. Ông không thấy bức tranh "Ngựa" do mình vẽ đâu nữa. Ông không dám hỏi. Mà người bạn của ông dường như cũng không tiện nói ra điều gì, về bức tranh.
Sau, Bùi Xuân Phái mới được biết: Từ ngày treo bức tranh "Ngựa" ấy trong nhà, gia đình người bạn ông bỗng làm ăn sa sút, không suôn sẻ. Có một ông thầy, bây giờ gọi là "thầy phong thủy", phán: "Sao lại treo con ngựa kia?"
Ồ, thì ra mọi sự đều do "con ngựa" cả?!
Cái lý của ông thầy là thế này: "Ngựa gì mà chạy bắt chéo chân vào nhau thế. Không dỡ đi ngay thì khốn".
Kể từ đó, số phận của bức tranh "Ngựa" ấy, không rõ ra sao nữa...
Quang Việt

0 nhận xét :