Nghe tin em
lại làm đơn
thưa kiện
Suốt mấy năm
dòng thương quá đi thôi
Sao lại kiện
anh sao nỡ nặng lời
Sao khép tội
anh là người lãng mạn?
Như một con
thuyền
trên hai dòng
nước
Như một con
đường hai hướng khác nhau
Mối tình nào
không có khổ đau
Hạnh phúc nào
không ít nhiều ích kỷ
Sao em nỡ
đành quên
– nhân danh công lý
Phán xét tình
anh phán xét cuộc đời
Em lại quên
hai chữ “con người”
Quên thuở hàn
vi lời thề hẹn ước?
Chuyện của em
đã quá quen rồi
Vẫn mộng mơ
bon chen danh lợi
Vẫn đỏng đảnh
kiêu sa mê muội
Tự dối mình
khoe cái “chính chuyên”
Ngôi sao nào
thao thức
trong em
Tiếng chuông
nào để em cảnh tỉnh
Nếu còn khát
những mưu đồ toan tính
Cứ làm đơn kiện
cáo cái “vô thường”.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét