Em
và thơ
theo
dòng đời muôn ngả
Nối
vòng tay mở rộng đến vô cùng
Để
khoảng cách xa trở lại cho gần
Để
oán thù xóa dần trong ký ức
Thơ
và em
đã
bao đêm thao thức
Kể
anh nghe cuộc sống của muôn loài
Cho
anh vị ngọt trái cấm con người
Cho
anh say ái tình và dục vọng[1]
Thơ
và em
gieo
mầm cuộc sống
Khi
biết nâng niu tiếng khóc nụ cười
Khi
biết oán ân trong kiếp con người
Khi
biết trả vay vòng xoay nhân quả
Anh
chỉ sợ
một
ngày chia đôi ngả
Thơ
theo trăng và lơ đãng cùng mây
Em
như trái đời ngọt chín trên cây
Anh
muốn hái nhưng vì cao xa quá?
0 nhận xét :
Đăng nhận xét