Em đi
rồi
mùa thu chừng đã rụng,
mùa thu chừng đã rụng,
Mây
xõa chân trời tựa tóc em bay.
Còn
lại anh tình chợt choáng men say,
Lấy
trái tim mình gửi người ta cầm cố.
Chỉ
xin lại
chút
tình đầu cho đỡ nhớ,
Một
gai hoa hồng mang dáng mùa xuân.
Nửa
cái thẹn thùng chở nỗi bâng khuâng,
Cái
ngơ ngác nhìn duyên nụ cười con gái…
Em
đi rồi
thu
qua thu trở lại,
Mây
sẽ hờn trong tóc rối em bay.
Anh
tỉnh lại anh[1] trong tình ái em say,
Xin
em chuộc lại trái tim anh cầm cố…
Cho
anh nhận
lỗi
lầm xưa nho nhỏ,
Lỗi
lầm yêu muốn trốn chạy tình yêu.
Trái
tim anh giá chẳng đáng bao nhiêu,
Chỉ
một xu tình và một vài giọt lệ…
Em
đi rồi
tình
phai tình thắm lại,
Anh
hờn thu và ghen bóng mây bay.
Lễ
vật tình yêu là trái tim này,
Em
chuộc lại xin được em cầm cố!
0 nhận xét :
Đăng nhận xét