Anh trở về
với biển và em
Thăm lại di tích
xưa nhà tù Côn Đảo
Vẫn còn đó
chuồng Cọp dây thép gai tường đá
Hoang lạnh dọc
ngang máu thấm đỏ đất này.
Côn Đảo nay
cuộc sống đã đổi
thay
Cảnh thanh bình
một chiều xuân êm ả
Cây bàng già
giao mùa thay lá
Lộc biếc non
xanh sắc thắm một màu
Mênh mông
biển trời
ta tựa vào nhau
Thức với
đại ngàn và hát ru cùng biển
Để lại
dấu chân những bến bờ đã đến
Còn tình
anh xin lưu lạc ở nơi này.
Mai anh
về
mình còn
lại đêm nay
Đêm Hàng
Dương cùng đoàn người lặng lẽ
Một nén
nhang dâng anh hùng liệt sỹ
Và những
ai vô danh nằm lại mảnh đất này
Mai anh
về
sóng biển
có buồn không
Có cánh
buồm nào cô đơn trên biển cả?
Anh vẫn
nhớ cây bàng già giữa mùa thay lá
Chợt rối
lòng mình trong cõi bâng khuâng.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét