Lang thang
chơi với cuộc đời,
Bạn với muôn người như kẻ lãng du.
Vẫn còn bầu rượu túi thơ[1],
Vẫn còn ai đó mong chờ ghé thăm.
Vẫn ngông cuồng vẫn long đong,
Vẫn thích ghẹo bướm vẫn lòng đa đoan.
Vẫn đùa với gió cùng trăng,
Vẫn say một chút hương xuân má hồng.
Vẫn ngu ngơ với ái tình,
Vẫn yêu vẫn ghét vẫn tìm mộng mơ.
Nợ tình – tình nợ lãng du,
Em ơi đừng có tự ru ngủ mình.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét