Những người phụ
nữ,
Ngang qua cuộc đời anh.
Trong đó có em.
Ít nhiều đều để lại,
Dấu ấn của ái tình.
Dấu ấn của thời gian…
Nào ai có biết?
Tình anh chẳng bình yên,
Như sóng biển xô thuyền,
Nghĩ mà ái ngại[1].
Ngậm ngùi khi nhớ lại,
Buồn vui cõi mông lung!
Chỉ riêng có em,
Làm anh ngơ ngác.
Chợt thấy chông chênh.
Tiếc nuối tuổi thanh xuân,
Tự mình đánh mất.
Để con tim vỡ òa biết khóc.
[1] Ý
thơ Hữu Loan trong Màu tím hoa sim
0 nhận xét :
Đăng nhận xét