Chiêm nghiệm
đời
qua cảm xúc
nàng thơ,
Chợt thấy
mình nhỏ nhoi bé bỏng.
Chợt thấy
tâm hồn ưu tư lắng đọng,
Chợt buồn –
vui trải rộng đến vô cùng…
Có thể nào
máu nức nở
trong tim,
Hành trình
cuộc đời có mấy ai bày tỏ.
Có thể là
bản tình ca dang dở,
Có thể tiếng
thở dài nuối tiếc khôn nguôi?
Chỉ biết
rằng
đời chẳng
của riêng ai,
Vẫn cái đáng
yêu vẫn điều đáng ghét.
Vẫn dòng
chảy trong vòng xoay sống – chết,
Tình vẫn
rung trong mộng tưởng vơi đầy.
Thật đắng
cay
nếu không
được ngất ngây,
Trong biển
tình sướng vui và đau khổ.
Để chiêm
nghiệm giữa cái hay cái dở,
Để bước vào
ngưỡng cửa của hồn em…
0 nhận xét :
Đăng nhận xét