Tặng N.Đ và đồng đội
Người
lính già,
Vân vê
điếu thuốc.
Chầm
chậm
châm
lửa hút,
Mắt vời
vợi xa xăm.
Qua làn
khói mong manh.
Hai
tay,
Nâng
những ngọn đèn.
Những
ngọn đèn hoa đăng,
Thả
xuống dòng sông,
Chờ
đợi.
Dõi tìm
đồng đội.
Lòng
nặng nỗi ưu tư.
Lặng lẽ
Cắm lại
bờ sông.
Những
cây nhang đã tắt,
Nắng
chiều hiu hắt,
Lắng
đọng,
Khoảng
trống mênh mông.
Ơi dòng
sông,
Dòng
sông Thạch Hãn.
Cổ
thành Quảng Trị,
Có bao
nhiêu các anh các chị,
Nằm lại
chốn này?
Dòng
sông vơi đầy,
Tình
đời vẫn chưa trọn nghĩa.
Người
lính già,
tắt đi
điếu thuốc.
Chầm
chậm
đưa đôi
bàn tay vốc nước
Rửa mặt
cho mình,
Rửa mặt
dòng sông.
Lặng lẽ
Nhìn
những ngọn đèn
Những
ngọn đèn hoa đăng
Chao
nghiêng trong gió,
Như chờ
đợi…
0 nhận xét :
Đăng nhận xét